Con đường có lá thu rơi
Mong manh còn lại khoảng trời không
em
Vàng tươi khoe sắc êm đềm trong sương
Em tôi nhí nhảnh vui đùa
Tay thon nhặt lá gom mùa thu sang
Hanh heo trời đất xốn xang
Hiu hiu gió thổi lá vàng tung bay
Anh yêu này hỡi có hay
Tình ta như lá một ngày tàn phai?
Lặng nhìn mái tóc em dài
Dịu dàng anh đọc một vài câu thơ
Tình yêu dẫu mãi đợi chờ
Thời gian kia có bao giờ ngừng trôi?
Thu xưa dạo bước bên người
Mà nay hình bóng một đời cách xa
Hỡi em có biết chăng là?
Còn đây lối cũ đôi ta tự tình.